13/01/2014 12:54 pm
Tôi là cậu học sinh trong bài "Đánh đổi tình yêu lấy tương lai tươi sáng". Nhờ bài viết này tôi đã có cơ hội tìm được em. Suốt mấy tháng trời tìm kiếm đều vô vọng. Giờ tôi sẽ thu xếp bay sang nước ngoài, mong giữ tình yêu này. “Cảm ơn Thượng đế đã trao cho anh cơ hội tìm lại em”, đó là câu anh thốt lên trong cảm xúc không thể tả hết thành lời khi đọc được bài viết của em sáng hôm qua. Niềm hy vọng có thể gặp lại em lần nữa được thắp lên trong lúc anh tưởng chừng như hoàn toàn không còn nữa. Từ lúc em biến mất không để lại một lời nhắn nào, anh như điên dại, không ngừng gọi điện, nhắn tin, tất cả đều vô vọng. Một lần anh vô tình nghe được cuộc nói chuyện của bố và mẹ, phát hiện ra chính ông là người đã yêu cầu em ra đi nhưng anh vẫn không biết ông đã đưa em đi đâu. Anh không thể hỏi vì chắc chắn không nhận được câu trả lời và có thể sẽ càng khiến anh khó tìm được em. Anh thật sự không ngờ chính ông là người đã khiến cho cửa hàng của mẹ em bị mất giấy phép kinh doanh. Sáng hôm qua, một đứa bạn gọi cho anh bảo lên báo đọc. Anh vẫn chưa hiểu ra chuyện gì, nhìn xuống cuối bài viết anh hiểu đó là em. Không bỏ lỡ cơ hội này anh liền gửi thư kèm ảnh của em đến tất cả những người quen biết bên đó. Em à! Em có tin điều kỳ diệu tồn tại trên đời này không? Lần đầu tiên khi em rời xa anh, anh đã rất buồn. Lúc đó có nhỏ bạn bói cho anh, nó bảo duyên chúng ta là “duyên tiền định”, anh cười và nghĩ nó chỉ muốn làm anh hết buồn. Nhưng nó lại bảo anh vào ngày Noel hãy ăn mặc thật đẹp và cầm theo một giỏ hoa để cho trái tim dẫn lối và anh sẽ gặp lại em. Đúng vậy, ngày hôm đó trái tim của anh đã dẫn dắt đến chỗ của em như một sự sắp đặt trước mà chính anh cũng không biết trước kịch bản. Hôm nay, anh lại tìm thấy em. Chắc em cũng không ngờ cô bạn cùng phòng em lại là người bạn cấp hai của anh phải không? Anh vẫn thường xuyên nói chuyện với nó qua Skype, mấy lần nó muốn giới thiệu người bạn mới cho anh nhưng anh không có tâm chí đâu để kết thêm bạn. Phải chi anh đồng ý thì đã có thể tìm được em sớm hơn rồi. Anh không ngờ rằng em lại ở gần anh đến như thế. Ngày mai, anh sẽ làm thủ tục visa sang bên đó. Có lẽ mất một tuần, cũng có thể là hai tuần, thậm chí một tháng, xin em đừng rời xa anh nữa, hãy đợi anh cho đến khi anh đến bên em. Thời gian qua không có em, anh đã phải chịu đựng rất nhiều. Anh hiểu được em quan trọng đối với anh như thế nào. Anh không thể sống thiếu em. Em từng hỏi anh: “10 năm nữa anh còn yêu em không”. Ngay bây giờ, ngay lúc này và kể cả 20 năm nữa, anh xin tự tin trả lời: “Anh sẽ mãi yêu em”. Hãy tin và đừng rời xa anh nữa. Theo Thethaohangngay |