Thơ vui cuối tuần tặng vợ cực hay

Cuối tuần đến rồi, hãy dành tặng cho người vợ yêu quý của bạn những bài thơ vui dí dỏm 'nịnh' nàng một chút để lúc nào cũng được cơm dẻo, canh ngọt nhé.

Bài thơ số 1: KIẾP LÀM CHỒNG

Bẩm sinh ta đã hiền lành
Từ khi lấy vợ trở thành ... hiền khô
Còn nàng thuở ấy ngây ngô
Sau khi xuất giá thành cô ...” xếp sòng”
Suốt ngày oán trách với chồng
Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì ... 
Cái hôm mà nàng vu quy
Ta biết ta sẽ bị ... đì lai rai
Khổ thân cho kiếp con trai
Một lần lấy vợ bằng hai lần ... mù
Lưng thì mỗi ngày mỗi gù
Cày ba bốn job để ...
bù nàng tiêu
Ngày xưa thì giống ... Triển Chiêu
Nay thì tựa tựa lão tiều phu gia
Ngày xưa mỗi tuần tặng quà
Bởi vì ... stock đang đà đi lên
Ngày nay stock lênh đênh
Thua ba bốn vố, buồn tênh mặt mày
Lương bổng không đủ trải bày
Còn đâu quà cáp như ngày xa xưa
Ngày trước nàng dạ nàng thưa
Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh
Anh tưởng hoa ở trên cành
Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa
Lời nói không mất tiền mua
Nên anh ...
ngọt lại cho vừa lòng nhau
Bây giờ chẳng hiểu vì đâu
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu lặng câm
Còn mặt thì cứ hầm hầm
Nàng trợn một cái, ta ... bầm mấy hôm
Việc nhà chẳng chịu

trông nom
Shopping một bận, ba hôm mới về
Nhà thì đang ở nhà thuê
Phòng ốc chật hẹp, bốn bề ngổn ngang
Muốn tìm đôi vớ mà mang
Phải mất cả tiếng bươi ngang đồ nàng
Ngày ngày đọc báo thời trang
Hễ ra mốt mới, nàng mang về liền
Nàng rất có khiếu xài tiền
Nàng mà đã thích, mua liền chẳng tha
Tuần sau mốt mới khác ra
Mốt ...
mới tuần trước lau nhà chẳng thương
Ngày xưa đón nàng ở trường
Nàng hối về gấp kẻo chừng mẹ trông
Ngày nay về ở với chồng
Mặc kệ chồng ngóng, chồng trông , chồng chờ
Còn nàng thì cứ hững hờ
Nàng nói sáu rưỡi, mười giờ chưa xong
Suốt ngày đi chơi vòng vòng
Ðêm về la bịnh, bảo chồng đấm lưng
Quanh năm nàng ... mệt chừng chừng
Phải mua đồ bổ về chưng cho nàng
Ði bác sĩ, mua thuốc thang ... 
Cũng không chữa hết bệnh nàng hay la
Khi ta làm hết việc nhà ... 
Tự nhiên nàng khỏe, tức là ... ngủ ngon
Lúc nghĩ tới chuyện ... có con
Nàng hứ một cái, chẳng còn thiết tha
Ra đường thấy vợ người ta
Về nhà thấy vợ, ... tu cha cho rồi ...
Nhưng lỡ ăn kiếp, ở đời
Cắn răng chịu đựng, chờ thời đổi thay
Biết đâu sẽ có một ngày
Ta có cơ hội giãi bày vợ hay
May ra vợ có ... nương tay
Ta mới sống trọn kiếp này dài lâu
Làm chồng phải nhớ lấy câu:
“Nhất vợ nhì trời”, đừng ẩu ... phanh thây !

Bài thơ số 2:

Tạo hóa cho anh khẩu súng này.
Lúc to lúc nhỏ cũng vừa tay.
Súng anh chỉ bắn người thương mến.
Bắn đến khi nào địch ngất ngây.

Đánh địch chủ yếu đánh bằng tay.
Súng dùng hỗ trợ lúc này lúc kia.
Lúc đầu thì đánh ngoài rìa.
Hang hùm hé mở thì lia súng vào.
Của Tây cũng giống của Tàu.
Bóp cò súng bắn nháo nhào là xong.

Súng này súng của mọi người.
Ai mà bị bắn cũng cười như hoa.
Ở gần cho đến ở xa.
Cứ nghe tiếng súng thật là súng sương.
Cuộc đời còn lắm tai ương.
Hãy cùng với súng trên đường hành quân.

Súng anh là súng thần công.
Bắn cho quân địch chổng mông lên trời.
Thỉnh thoảng địch nhoẻn miệng cười.
Súng gì mà bắn làm người đê mê.

Hôm nay chủ nhật đi chơi
Ghé qua hàng súng tìm nơi đặt hàng
Café nhấp nhổm vài thang
Điện nhà vội réo địch đang nằm chờ
Chủ nhật mà chẳng được mơ
Địch kia truy lĩnh mệt phờ bỏ cơm
Kiểu này em ví cọng rơm
Đói meo- ốm nhách hết trơn oai hùng

Miệng Dê nhưng Súng chẳng Dê,
Lúc Thua, lúc Thắng, lúc Huề đó thôi.
Làm Thơ về Súng cho Zui,
Cuộc đời thêm đẹp - xả xui nỗi buồn.

Bài thơ số 3:

Cơm canh ! -Độc vị chỉ canh
      Nào đâu cá thịt mỡ hành mà ăn .
      EM trách chi phở mà ngăn .
      Phở xào cùng với thịt THĂN kia mà . 

      Hôm rồi chiếc bống trôi qua .
      Thoảng hương theo gió làm ta rối bời .
      Chiều nghiêng nghiêng cả nụ cười
      Để rồi ta phải làm người TRỒNG SI 

Bài thơ số 4:

Đừng tưởng anh đến trồng sy
Mà mừng tý tởn đi khoe khắp vùng
Anh đây đâu phải gã khùng
Mà mang sy đến khoanh vùng nhà em

Em cười duyên cũng mặc em
Em xinh hay xấu chẳng thèm quan tâm
Cây sy anh đang nẩy mầm
Cây mơ màng ấy anh trồng lối kia...

Anh tán xong tối anh về
Lại yêu thương vợ chẳng hề nhớ ai
Đàn ông là kiếp bồng lai
Em nào hơ hớ...anh mới nai lưng ra trồng !

Bài thơ số 5:

Ông hiền, hiền đấy không lành
Thuyền mà không lái thì thành thuyền khô (*)
Làm ra giở ngọng, giở Ngô
Nếu không tìm được mấy cô xếp sòng
Liệu ông có được làm chồng ?
Ðược bao nhiêu thứ lại không mất gì !
Bắt người ta phải vu quy
Sướng nhiều cũng phải chịu đì lai rai !
Ông sinh ra được làm trai
Lại trai nước Việt, anh hai cóc mù
Ông nhìn bọn mẽo gật gù
Về nhà với vợ là “bù” là “tiêu”
Nàng chưa thi triển nửa chiêu
Bao nhiêu con khỉ, con tiều đáo gia
Ông quên thỉnh thoảng mua quà
Ðêm về lại cứ tìm đà... tiến lên ?
Trai Việt ở Mẽo lênh đênh,
Job to, job nhỏ buồn tênh mặt mày
Xin ông đừng có đặt bày
Muốn như xưa, sẽ có ngày như xưa!
Ra tòa gửi cái đơn thưa
Ly hôn lương tháng chia vừa chết anh !
Bấy giờ hết lá, hết cành
Hết vàng, hết đỏ, hết xanh mút mùa
Tiền đâu ông sắm, ông mua ?
Phận trên đành chịu cho vừa bụng nhau
Chạy trời chẳng khỏi nắng đâu
Thôi đành cứ cúi gục đầu mà câm
Những khi bà xã hầm hầm
Giả vờ lẩm bẩm, lầm bầm vài hôm
Việc nhà chịu khó trông nom
Enjoy ít bữa, vài hôm bà về
Làm chồng đâu phải làm thuê
Ông thì chữ nghĩa bề bề mà ngang
Ở đây ta phải mở mang
Chàng thì muôn thuở chẳng ngang bằng nàng
Nàng còn phải điểm, phải trang
Lẽ nào tóm cổ cứ mang về liền ?
Ở đời thứ nhất là tiền
Có tiền tình sẽ tới liền thiết tha
Không tiền tạm hãy xê ra
Chứ không tan cửa, nát nhà ai thương !
Nói chi ngày trước đến trường
Anh đưa, anh đón không chừng còn trông
Bây giờ anh đã làm chồng
Tối ngày gặp mặt khỏi trông khỏi chờ
Bây giờ làm bộ hững hờ
Dọn cơm rửa bát hàng giờ không xong
Bây giờ ăn nói lòng vòng
Quả nhiên vì lẽ có chồng dài lưng
Ðàn bà khổ quá chừng chừng
Tết không có cặp bánh chưng biếu nàng
Sáng không có bát bún thang
Chồng mà như thế bảo nàng hay la ?
Có bà lo việc trong nhà
Tha hồ ông cứ thế là ăn ngon
Lại thêm được mấy đứa con
Trăm công ngàn việc thế còn chưa tha
Bẻ hành bẻ tỏi người ta
Làm chồng như thế làm cha cho rồi...
Vểnh râu lên giữa cuộc đời
Mặc ai thay đổi, mặc thời đổi thay
Miễn là ngày lại qua ngày
Xun xoe cứ chịu tỏ bày : em hay !
Ðẹp mái tóc, đẹp bàn tay!
Chắc là tu tự kiếp này từ lâu
Gần xa xin nhắn một câu:
Liệu mà nịnh vợ mới hầu toàn thây !

Bài thơ số 6:

Ngồi buồn nhớ vợ người ta
Trời như hâm đất như là dở hơi
Vợ người sao quá tuyệt vời
Vợ tôi nhìn kỹ thì hơi...bình thường.

Bài thơ số 7:

Biết là khổ thế ông ơi!
Nhưng vẫn phải sống một đời ...cắn răng
Kẻo đêm về rét không chăn
Ngày ngày vợ chẳng nói năng... hãi hùng
Xin đừng kể khổ lung tung
Hôm nay ngày nghỉ ta cùng hẹn nhau
Ngồi bàn tính kế trước sau
Hay mình đòi lại buồng cau thuở nào? 

Bài thơ số 8:

Bẩm sinh ta đã hiền lành
Từ khi lấy vợ trở thành ... hiền khô
Còn nàng thuở ấy ngây ngô
Sau khi xuất giá thành cô ...” xếp sòng”
Suốt ngày oán trách với chồng
Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì ...

Bài thơ số 9:

Anh ơi, sợ vợ có sao!
Vợ mình mình sợ, sợ nào ai đâu.
Chồng ngoan vợ bảo cúi đầu,
Cứ luôn lễ phép..vợ âu yếm ..nhiều!

Theo thethaohangngay 

Viết bình luận: Thơ vui cuối tuần tặng vợ cực hay

  •  
Khoá học lớp 2-12 - Tuyensinh247