21/10/2012 17:31 pm
Lớ ngớ đến trung tâm gia sư đăng kí được đi dạy và một ngày nó nhận được cú điên thoại thông báo đã xếp được lớp. Tim nó nhảy lên vui sướng như muốn vỡ òa, nó cầm điện thoại khoe toáng lên với mẹ: “Mẹ ơi, con bắt đầu đi làm kiếm tiền rồi nhé”. Liền sau đó là cảm giác tự hào, hãnh diện và bắt đầu mường tượng ra những ngày tươi đẹp sắp đến. Như lịch đã hẹn trước, nó phóng xe một mạch đến gặp anh quản lí trung tâm và được giải thích phải nộp lệ phí số tiền ứng với 30% lương tháng đầu tiên. Như thế theo như trong hợp đồng mỗi tháng nó dạy được 500.000 đồng thì phải đóng phí là 180.000 đồng. Số tiền không hề nhỏ đối với một con sinh viên năm 2 như nó, nhưng quy định đã thế nó buộc phải theo cho dù trong lòng xót lắm. Từ chỗ nó đến nhà học sinh mất 5km và ngay buổi tối hôm đó nó đã đích thân đạp con xe cọc cạch đến gặp phụ huynh. Bằng tất cả kinh nghiêm sống và vốn giao tiếp của mình nó đã vận dụng rất thành công và tạo dấu ấn tốt với gia đình nên phần nào yên tâm. Trên đường về nó mừng thầm trong bụng và mong thật nhanh đến ngày đầu tiên đi dạy. Đi dạy nó sửa soạn thật kĩ và mua thêm mấy quyển sách tham khảo đề phòng học sinh hỏi các vấn đề ngoài sách giáo khoa. Bấm chuông, cậu nhóc ra mở cửa và chào cô rõ oai khiến nó như mở cờ trong bụng. Gương mặt sáng sủa và có vẻ biết nghe lời nó trộm nghĩ “chắc cậu này ngoan và học được” tuy nhiên sự thật lại trái ngược hoàn toàn. Kiểm tra vở viết, nó tá hỏa khi thấy chữ nghĩa cậu học sinh xấu xí loằng ngoằng và thêm thông tin em đã chuyển trường đến 5 lần cho dù mới đang học lớp 6. Lúc giảng bài và hỏi “Con hiểu chưa?”. Ngay lập tức nó nhận được câu trả lời như tiếng sét đánh ngang tai “Cô nói thì nghe dễ nhưng mà con không biết làm. Con không cần học, chỉ cần có cái máy tính này chơi điện tử là vui lắm rồi”. Câu trả lời của cậu học sinh khiến nó sốc và phải sau mấy phút định thần lại mới tiếp tục giảng bài được. Nhưng cũng từ lúc đó nó biết rằng ngoài việc dạy kiến thức ra nó còn phải kiêm luôn là cô giáo tâm lí cho cậu học sinh khó bảo này. Về phía gia đình, sau lần đầu tiên gặp gỡ hứa sẽ cùng cô bảo ban cháu học hành, nó gần như chẳng khi nào gặp nữa. Mải mê với công việc kiếm tiền, họ phó mặc hoàn toàn con cho cô giáo trẻ. Có lần thằng bé học sinh khóc lóc nói với cô “Con ước được hằng ngày ăn cơm mẹ nấu và đi đá bóng với ba như mấy đứa trong lớp” nhưng mà lâu lắm rồi nó cũng không gặp bố mẹ. Nghe thằng nhóc kể, tự nhiên nó thương cu cậu lắm. Trong ánh mắt non dại kia là cả niềm khao khát tình cảm của người lớn nhưng lại thật khó khăn cho dù vẫn ở cùng bố mẹ. Nó nghĩ rằng nó đã hết lòng với thằng bé nhưng cu cậu lại nói ra những lời làm nó tổn thương ghê gớm. Vì thế nó đã quyết định bỏ nghề nữa chừng. Bây giờ nghĩ lại nó vẫn thấy nó còn quá trẻ con để trở thành cô giáo, nó quá bồng bột và cảm xúc quá mà đáng nhẽ ra cần phải bình tĩnh để giải quyết. Rứa là mất toi 180.000 đồng tiền nộp lệ phí và hai tuần hùng hục đạp xe đi dạy tràn đầy nhiệt huyết. Như Ái (Thừa Thiên Huế NẮM CHẮC KIẾN THỨC, BỨT PHÁ ĐIỂM 9,10 LỚP 1 - LỚP 12 CÙNG TUYENSINH247! Nếu em đang:
Tuyensinh247 giúp em:
Xem thêm thông tin khoá học & Nhận tư vấn miễn phí - TẠI ĐÂY |