20/03/2013 09:49 am
Anh chàng có địa chỉ facebook It's Happened to be Vietnam đã đăng tải khá nhiều bức ảnh được chụp rất nhiều khung cảnh Việt Nam, những bức ảnh này đã thêm một lần nữa khiến cộng đồng mạng xôn xao vì những hình ảnh quá đẹp mà “chỉ Việt Nam mới có”. Chàng trai trẻ này đã trải qua tuổi 20 của mình tại Việt Nam, và dưới con mắt của một thanh niên trẻ tuổi, đất nước mình quá đẹp, một cách bình dị và nhiều xúc cảm.
It's Happened to be Vietnam chia sẻ: “Mình ước tính có khoảng 88 triệu người đang sống ở Việt Nam, và mình tin rằng, bất cứ ai cũng có một câu chuyện hay ho đủ để khiến họ tự hào khi kể lại". Trong con mắt của It's Happened to be Vietnam, đất nước này tuyệt vời với những món ngon như: bún chả, phở, chả cá chiên, cháo… Đẹp bởi những con người lam lũ, vất vả trong cuộc sống thường nhật, và đẹp bởi những khung cảnh mộc mạc, khó quên. Cứ như thế, Việt Nam được tái hiện một cách chân thực qua con mắt của tuổi 20. Cùng xem lại những bức ảnh gây sốt của anh chàng này nhé!
Đây là chuyện mà đúng nghĩa It's Happened to be Vietnam nhất mà mình từng gặp.
Đây là Hội An mà mình luôn trông đợi. Cũ, buồn, và nhiều ẩn ức bất toại. Nhìn thấy tấm ảnh này chắc chắn bạn sẽ mỉm cười, vì những tấm biển có lỗi sai chính tả kiểu này không hề hiếm gặp trên đường phố. Chị này bán nước ngay nhà thờ Đức Bà, bán từ năm 92, cái làm mình chú ý ở chỉ là kiểu mặt rặt miền Nam, kiểu nhìn vào là cười tươi rói, tay cầm cái lon và lắc lắc… Chị thường gọi chim bồ câu xuống ăn. Chị cho chúng ăn được 4 năm rồi, cứ hai ngày một lần chị tốn 150.000 tiền thóc cho lũ chim... Mình ngồi nói chuyện với chỉ thêm khoảng 2 tiếng nữa sau lần gặp ấy, câu chuỵên cứ say sưa về bồ câu, con cái, tiền bạc. Chị nói năm nay chị làm hoa nhựa bán, tỉ mẩn kết từng cánh một, năm ngoái làm chơi chơi cũng đc một hai triệu nên năm nay quyết định làm nghiêm túc kiếm tiền đặng ăn Tết. Mình gặp bạn này trong chiều mưa quá to của hôm nay, đang đi lang thang chụp ảnh cho IHTBVN thì tấp vào trú mưa. Nói ra thì cũng quen nhau hết vì Sài Gòn cũng khá nhỏ. Mình tin rằng ai cũng có thể xinh đẹp và rạng rỡ như vậy được. Mình đang đi dạo gần khu vực trung tâm thì thấy mọi người bắt đầu xếp ghế nhựa thành hình vuông ngay lề đường, thắc mắc chưa biết chuyện gì thì thấy rất nhiều học sinh cỡ cấp 1 đùa giỡn chạy ra ngồi chờ ba mẹ đón. Té ra sân trường bị hư đang phải sửa chửa nên phải đón tạm ngoài này chứ không bình thường phụ huynh chạy xe thẳng vào trong khuôn viên để đón con.Trường tên Hy Vọng, dạy học cho trẻ em khiếm thính từ mẫu giáo đến cấp 2. Trường dân lập, chỉ có 9 lớp và phải mượn khuôn viên của một tu viện gần đó. Đây là giờ tan học im ắng nhưng sinh động nhất mà mình từng gặp. Mà cũng lâu rồi mới thấy lại cách viết chữ P trong chữ "Phụ huynh" ở tấm bảng bên trái.
Lúc mình chụp xong tấm hình mặc đồ ngày xưa ở dưới thì giày mình bị hư, gần đó có anh kia đánh giày nên chạy lại hỏi dán lại đế giày thì bao nhiêu, bảo là 50.000đ, siêu mắc nên thôi, thà đi chân không chụp hình. Anh áo xanh này đứng quan sát, đợi mình đi xa thật xa mới chạy lại, rụt rè, nhìn tới nhìn lui rất cẩn thận, xong ảnh nói: "Anh dán có 20.000 thôi nè". Hôm qua khi biết mình đang ở Đà Nẵng, có một bạn đọc gởi ngay tips về, bảo mình là tầm 4 giờ chiều ra bờ sông Hàn chỗ cầu Rồng đang xây, sẽ có các cụ già trật tự tập trung xếp hàng để xem người ta... xây cầu. Đây là cụ bán chè với bông hoa dắt bên nồi chè nhân ngày giỗ chồng mà mình post hôm qua. 8 tuổi đi theo mẹ ra chợ Cồn bán bún bò, 17 tuổi lấy chồng đẻ 9 người con và bán chè liên tục đến ngày hôm nay là hơn bốn mươi mấy năm. Bà nói có 2 trong 9 đứa con chưa lấy vợ nên đến bây giờ vẫn phải còn nuôi. Ở chợ Cồn, Đà Nẵng. - Bà ơi bà bán chè một mình còn ông đâu? - Ông đi chơi rồi - Trời, thiệt hả bà? Ngày cuối cùng trong năm, nắng chiều rực rỡ
Nhân chuyện gần đây có tranh luận về các bạn trẻ xếp hàng để được uống Starbucks, mình ở Đà Nẵng sáng nay lại thấy các bác lớn tuổi có hoàn cảnh khó khăn trật tự xếp hàng nhận bánh Tét miễn phí để ăn tết. Niềm tin vào tính nhân văn đã hoàn toàn được khôi phục. Bún chả cá Chả cá Sáng ngủ dậy thì thấy có cái này ngoài cửa gần chỗ mình, tính chụp lại vì lâu thiệt lâu mới lại thấy kiểu cà-men xưa xưa như vậy. Đang chụp thì có cô nhà bên líu ríu xin lấy lại, mặt đỏ hết lên vì ngượng. Hỏi ra thì mới biết là mẹ ruột của cô, biết cô tính hay quên, nên từ khi cô về ở nhà chồng, cúng kiếng giỗ hỏi gì cũng nấu sẵn và sáng xách đến nhà con gái để trước cửa, cô dậy sớm len lén ra lấy cà-men rồi chỉ cần bày ra mâm thắp hương thôi. NẮM CHẮC KIẾN THỨC, BỨT PHÁ ĐIỂM 9,10 LỚP 1 - LỚP 12 CÙNG TUYENSINH247! Nếu em đang:
Tuyensinh247 giúp em:
Xem thêm thông tin khoá học & Nhận tư vấn miễn phí - TẠI ĐÂY |