Ngồi trong tù 10 năm, ông Nguyễn Thanh Chấn chậm chạp đi nhiều so với tuổi của mình. Ông bị chứng đau đầu kinh niên, không nói được nhiều. Một câu hỏi dài, nhiều nội dung cũng có thể làm ông bị bối rối, bóp trán. Chỉ cần ai đó nhắc đến từ “oan” cũng có thể khiến ông bật khóc.
Phải mất nhiều thời gian, với sự động viên của Luật sư Nguyễn Đức Biền, người đã bào chữa cho ông Nguyễn Thanh Chấn và ông Thân Ngọc Hoạt, người anh em “đồng hao” đã sát cánh bên vợ ông đi tìm công lý, thì người tù vừa được trả tự do mới bình tĩnh kể về những cơn ác mộng của mình.
|
Ông Nguyễn Thanh Chấn khi bị khoác áo tù oan
|
Trong 10 năm, có nhiều việc ông đã quên nhưng riêng việc bị ép cung thì ông vẫn nhớ. Trực tiếp là điều tra viên Nguyễn H.T. Điều tra viên Trần N.L. tay cầm dao, lăm lăm đe doạ. “Điều tra viên L. hỏi Mày có khai không, tao cho mày chết. Một điều tra viên khác đánh tôi, bắt tôi tập đi tập lại các động tác từ trong trại giam để đi thực nghiệm tại hiện trường”, ông Chấn nói.
Trong đơn kêu oan đề gửi Thanh tra Bộ Công an, ông Chấn nêu, ngày 30/8/2003, ông nhận được giấy mời lần 1 đến Công an huyện Việt Yên để làm việc. Cụ thể, cơ quan điều tra lấy dấu chân và dấu vân tay, đồng thời hỏi ông có biết gì về cái chết của cô Hoan, ông trả lời không biết gì cả. Đến 20/9/2003, ông nhận được giấy triệu tập lần 2 và vẫn trả lời không biết gì về cái chết của cô Hoan. Sáng hôm sau, ông đến theo hẹn thì cán bộ Nguyễn H.T. lại lấy dấu chân, dấu tay nhiều lần rồi tra hỏi, đánh ông rất đau. Từ đó, khoảng 6 cán bộ thay nhau canh ông suốt đêm này sang đêm khác không cho về và không cho ngủ, dọa nạt, ép buộc ông.
"Cán bộ Trần N.L bắt tôi vẽ dao, tôi không vẽ loại dao gì lại bảo cho mày cái búa vào đầu cho mày chết bây giờ. Cán bộ H.T trên tay lúc nào cũng cầm dao hăm dọa, ép buộc tôi phải nhận. Tiếp đó, cán bộ Ngô Đ.D đọc và bắt tôi viết đơn tự thú ngày 28/9/2003. Thế là đến chiều chuyển tôi về trại Kế - Bắc Giang", đơn viết.
Thời gian tạm giam ở trại Kế, có đêm ông Chấn bị chuyển 3-4 buồng. "Có lần vừa vào buồng của phạm nhân Phạm Duy Hồng, tôi bị dùng dép đánh vào 2 mang tai sau đó bắt hát. Bị bắt từ ngày 20 đến ngày 28 hầu như tôi không được ngủ, đầu óc quay cuồng, lâng lâng", ông Chấn lấy tay ôm mặt.
"Cũng trong trại Kế, tôi phải tập đâm bên nọ, đâm bên kia. Họ cho một tù nhân giả làm cô Hoan. Cán bộ đưa cho cái thìa, cái lược để làm hung khí. Tập nhiều lần cho thành thạo, làm đi làm lại để đúng ý họ. Sau đó, họ mượn nhà dân, bắt tôi diễn lại và quay phim thực nghiệm hiện trường", ông kể tiếp.
|
Nhà nạn nhân Nguyễn Thị Hoan hiện đóng cửa suốt ngày, chỉ có em gái của nạn nhân ở.
|
Nhớ lại thời khắc ở tòa, ông Thân Ngọc Hoạt cho biết, "Chấn chỉ kiểm sát viên Đặng T.V nói ông kia mang hồ sơ sang bắt tôi ký nhưng tôi không ký, ông ấy còn định đánh tôi. Chấn kể ra việc bị ép cung, Hội đồng xét xử yêu cầu có bằng chứng, nhưng một phạm nhân lấy đâu ra bằng chứng", ông Hoạt bức xúc.
Người anh em đồng hao với ông Chấn làm đơn kiến nghị, tại sao không có vân tay của Chấn mà kết tội. Nếu đúng bản tự thú do Chấn viết tại sao gần một tháng sau mới dựng hiện trường. "Ra tòa mới biết là do Chấn bị bắt tập như tập kịch, dựng hiện trường cho thành thạo thì mới thực nghiệm", ông Hoạt gay gắt.
Luật sư Biền cũng cho hay: "Tại tòa tôi hỏi Anh không thực hiện hành vi tội phạm sao lại thực hiện thành thục như trong mô tả của cáo trạng?. Chấn trả lời Là do điều tra viên dạy thực nghiệm nhiều lần trong tù".
Sau 10 năm, các điều tra viên trong vụ án này đã chuyển nhiều vị trí công tác. Theo ông Hoạt và một số người dân địa phương, điều tra viên Nguyễn H.T. đã tử vong trong một tai nạn giao thông trên đường đi làm về. Một số điều tra viên được nhắc tên trong đơn kêu oan hiện đảm nhiệm một số cương vị trong ngành công an ở tỉnh Bắc Giang.
Chủ tọa phiên xét xử sơ thẩm ông Nguyễn Thanh Chấn năm 2004 là ông Nguyễn Minh Năng cũng bị tai nạn giao thông năm 2010, đang phải điều trị do bị ảnh hưởng đến não.
Khác nhau giữa Cơ quan điều tra, Bản cáo trạng và thực tế Ông Chấn tiết lộ:
Đó là một tối mùa hè trời nóng nực, ông cùng vợ cùng bán hàng ở đầu thôn. Khoảng 19h, bà Chiến (vợ ông Chấn) bảo chồng về nhà lấy nước để mang ra ngâm cà pháo. “Lúc đi qua nhà cô Hoan, tôi vẫn thấy hai mẹ con cô ấy đang ngồi ở giường, cô Hoan còn đang đút cơm cho con ăn. Sau đó tôi lấy nước và mang ra quán. Ít phút sau tôi lại về nhà ăn cơm và ra trông quán để đổi cho vợ về nhà ăn. Đến khoảng 21h hai vợ chồng tôi dọn quán và trở về nhà để chuẩn bị đi ngủ”, người đàn ông với dáng vẻ chất phác nói. Khoảng 23h, ông Chấn bất ngờ nghe người trong xóm hô hoán chị Hoan bị ai đó giết, máu me vương vãi khắp nhà. Nghe xong, ông Chấn gọi thêm hai người họ hàng là ông Đệ và ông Sáu ra khu vực xảy ra vụ án. Đến nơi, thím của Hoan nhờ ông Chấn về gọi điện thoại báo cho “chồng” nạn nhân xấu số. “Tôi về nhà nhấc máy điện thoại gọi 2 cuộc. Cuộc thứ nhất không ai nghe máy, cuộc thứ 2, thấy đầu kia bắt máy và tôi nói rằng: “Hoan chết rồi, anh về ngay đi”, ông Chấn kể lại và cho biết lúc đó chồng nạn nhân còn thốt: “Thôi chết rồi, chắc Hoan bị điện giật chết vì có cái quạt hở điện”. Ông Chấn chưa quên những gì xảy ra vào cái đêm xảy ra án mạng 10 năm trước. Do nhà nạn nhân bị giết quá tối, ông Chấn chạy về nhà lấy dây điện ra đấu một chiếc bóng soi sáng. Tới gần sáng, ông đi mua hộ quan tài để người nhà tiến hành thủ tục chôn cất nạn nhân. Tuy nhiên, không lâu sau, ông Chấn bị cơ quan điều tra bắt giữ vì tình nghi là hung thủ gây ra cái chết của chị Nguyễn Thị Hoan. Theo cáo trạng truy tố của VKSND tỉnh Bắc Giang, tối đó, ông Chấn có qua nhà chị Hoan. Ông này nói với chị Hoan cho mình "quan hệ" nhưng người phụ nữ này không đồng ý. Sau cuộc xô xát, ông Chấn thò tay vào túi quần quần rút ra một con dao bấm đâm nhiều nhát vào bụng, mặt và sườn chị Hoan. Thấy mặt nạn nhân chảy quá nhiều máu, ông Chấn dùng chiếc gối đậy vào mặt, sau đó đi ra khép cửa lại rồi tắt điện và bỏ trốn bằng cửa chính. Sau khi chở nước về cho vợ bán hàng, ông Chấn quay về nhà để tắm giặt, dùng xà phòng và bàn chải rửa sạch máu dính ở quần áo. 22h cùng ngày, người trong thôn phát hiện chi Hoan đã chết dưới nền nhà. Cũng theo cáo trạng, ngày 28/9/2003, ông Chấn đã đến cơ quan điều tra tự thú và khai nhận mình chính là người giết chết chị Hoan. Cùng ngày, ông Chấn bị tạm giam. Sau đó cả hai phiên tòa tỉnh Bắc Giang và Tối cao đều tuyên án chung thân đối với ông Chấn về tội danh Giết người.
Bài viết: http://news.zing.vn/Ong-Chan-ke-ve-dem-xay-ra-an-mang-10-nam-truoc-post366431.html#home_featured.noibat
Nguồn Zing News
ó là một tối mùa hè trời nóng nực, ông cùng vợ cùng bán hàng ở đầu thôn. Khoảng 19h, bà Chiến (vợ ông Chấn) bảo chồng về nhà lấy nước để mang ra ngâm cà pháo. “Lúc đi qua nhà cô Hoan, tôi vẫn thấy hai mẹ con cô ấy đang ngồi ở giường, cô Hoan còn đang đút cơm cho con ăn. Sau đó tôi lấy nước và mang ra quán. Ít phút sau tôi lại về nhà ăn cơm và ra trông quán để đổi cho vợ về nhà ăn. Đến khoảng 21h hai vợ chồng tôi dọn quán và trở về nhà để chuẩn bị đi ngủ”, người đàn ông với dáng vẻ chất phác nói. Khoảng 23h, ông Chấn bất ngờ nghe người trong xóm hô hoán chị Hoan bị ai đó giết, máu me vương vãi khắp nhà. Nghe xong, ông Chấn gọi thêm hai người họ hàng là ông Đệ và ông Sáu ra khu vực xảy ra vụ án. Đến nơi, thím của Hoan nhờ ông Chấn về gọi điện thoại báo cho “chồng” nạn nhân xấu số. “Tôi về nhà nhấc máy điện thoại gọi 2 cuộc. Cuộc thứ nhất không ai nghe máy, cuộc thứ 2, thấy đầu kia bắt máy và tôi nói rằng: “Hoan chết rồi, anh về ngay đi”, ông Chấn kể lại và cho biết lúc đó chồng nạn nhân còn thốt: “Thôi chết rồi, chắc Hoan bị điện giật chết vì có cái quạt hở điện”. Ông Chấn chưa quên những gì xảy ra vào cái đêm xảy ra án mạng 10 năm trước. Do nhà nạn nhân bị giết quá tối, ông Chấn chạy về nhà lấy dây điện ra đấu một chiếc bóng soi sáng. Tới gần sáng, ông đi mua hộ quan tài để người nhà tiến hành thủ tục chôn cất nạn nhân. Tuy nhiên, không lâu sau, ông Chấn bị cơ quan điều tra bắt giữ vì tình nghi là hung thủ gây ra cái chết của chị Nguyễn Thị Hoan. Theo cáo trạng truy tố của VKSND tỉnh Bắc Giang, tối đó, ông Chấn có qua nhà chị Hoan. Ông này nói với chị Hoan cho mình "quan hệ" nhưng người phụ nữ này không đồng ý. Sau cuộc xô xát, ông Chấn thò tay vào túi quần quần rút ra một con dao bấm đâm nhiều nhát vào bụng, mặt và sườn chị Hoan. Thấy mặt nạn nhân chảy quá nhiều máu, ông Chấn dùng chiếc gối đậy vào mặt, sau đó đi ra khép cửa lại rồi tắt điện và bỏ trốn bằng cửa chính. Sau khi chở nước về cho vợ bán hàng, ông Chấn quay về nhà để tắm giặt, dùng xà phòng và bàn chải rửa sạch máu dính ở quần áo. 22h cùng ngày, người trong thôn phát hiện chi Hoan đã chết dưới nền nhà. Cũng theo cáo trạng, ngày 28/9/2003, ông Chấn đã đến cơ quan điều tra tự thú và khai nhận mình chính là người giết chết chị Hoan. Cùng ngày, ông Chấn bị tạm giam. Sau đó cả hai phiên tòa tỉnh Bắc Giang và Tối cao đều tuyên án chung thân đối với ông Chấn về tội danh Giết người.
Bài viết: http://news.zing.vn/Ong-Chan-ke-ve-dem-xay-ra-an-mang-10-nam-truoc-post366431.html#home_featured.noibat
Nguồn Zing News
một tối mùa hè trời nóng nực, ông cùng vợ cùng bán hàng ở đầu thôn. Khoảng 19h, bà Chiến (vợ ông Chấn) bảo chồng về nhà lấy nước để mang ra ngâm cà pháo. “Lúc đi qua nhà cô Hoan, tôi vẫn thấy hai mẹ con cô ấy đang ngồi ở giường, cô Hoan còn đang đút cơm cho con ăn. Sau đó tôi lấy nước và mang ra quán. Ít phút sau tôi lại về nhà ăn cơm và ra trông quán để đổi cho vợ về nhà ăn. Đến khoảng 21h hai vợ chồng tôi dọn quán và trở về nhà để chuẩn bị đi ngủ”, người đàn ông với dáng vẻ chất phác nói. Khoảng 23h, ông Chấn bất ngờ nghe người trong xóm hô hoán chị Hoan bị ai đó giết, máu me vương vãi khắp nhà. Nghe xong, ông Chấn gọi thêm hai người họ hàng là ông Đệ và ông Sáu ra khu vực xảy ra vụ án. Đến nơi, thím của Hoan nhờ ông Chấn về gọi điện thoại báo cho “chồng” nạn nhân xấu số. “Tôi về nhà nhấc máy điện thoại gọi 2 cuộc. Cuộc thứ nhất không ai nghe máy, cuộc thứ 2, thấy đầu kia bắt máy và tôi nói rằng: “Hoan chết rồi, anh về ngay đi”, ông Chấn kể lại và cho biết lúc đó chồng nạn nhân còn thốt: “Thôi chết rồi, chắc Hoan bị điện giật chết vì có cái quạt hở điện”. Ông Chấn chưa quên những gì xảy ra vào cái đêm xảy ra án mạng 10 năm trước. Do nhà nạn nhân bị giết quá tối, ông Chấn chạy về nhà lấy dây điện ra đấu một chiếc bóng soi sáng. Tới gần sáng, ông đi mua hộ quan tài để người nhà tiến hành thủ tục chôn cất nạn nhân. Tuy nhiên, không lâu sau, ông Chấn bị cơ quan điều tra bắt giữ vì tình nghi là hung thủ gây ra cái chết của chị Nguyễn Thị Hoan. Theo cáo trạng truy tố của VKSND tỉnh Bắc Giang, tối đó, ông Chấn có qua nhà chị Hoan. Ông này nói với chị Hoan cho mình "quan hệ" nhưng người phụ nữ này không đồng ý. Sau cuộc xô xát, ông Chấn thò tay vào túi quần quần rút ra một con dao bấm đâm nhiều nhát vào bụng, mặt và sườn chị Hoan. Thấy mặt nạn nhân chảy quá nhiều máu, ông Chấn dùng chiếc gối đậy vào mặt, sau đó đi ra khép cửa lại rồi tắt điện và bỏ trốn bằng cửa chính. Sau khi chở nước về cho vợ bán hàng, ông Chấn quay về nhà để tắm giặt, dùng xà phòng và bàn chải rửa sạch máu dính ở quần áo. 22h cùng ngày, người trong thôn phát hiện chi Hoan đã chết dưới nền nhà. Cũng theo cáo trạng, ngày 28/9/2003, ông Chấn đã đến cơ quan điều tra tự thú và khai nhận mình chính là người giết chết chị Hoan. Cùng ngày, ông Chấn bị tạm giam. Sau đó cả hai phiên tòa tỉnh Bắc Giang và Tối cao đều tuyên án chung thân đối với ông Chấn về tội danh Giết người.
Bài viết: http://news.zing.vn/Ong-Chan-ke-ve-dem-xay-ra-an-mang-10-nam-truoc-post366431.html#home_featured.noibat
Nguồn Zing News
Thực tế Ông chấn kể: Đó là một tối mùa hè trời nóng nực, ông cùng vợ cùng bán hàng ở đầu thôn. Khoảng 19h, bà Chiến (vợ ông Chấn) bảo chồng về nhà lấy nước để mang ra ngâm cà pháo. “Lúc đi qua nhà cô Hoan, tôi vẫn thấy hai mẹ con cô ấy đang ngồi ở giường, cô Hoan còn đang đút cơm cho con ăn. Sau đó tôi lấy nước và mang ra quán. Ít phút sau tôi lại về nhà ăn cơm và ra trông quán để đổi cho vợ về nhà ăn. Đến khoảng 21h hai vợ chồng tôi dọn quán và trở về nhà để chuẩn bị đi ngủ”, người đàn ông với dáng vẻ chất phác nói.
Khoảng 23h, ông Chấn bất ngờ nghe người trong xóm hô hoán chị Hoan bị ai đó giết, máu me vương vãi khắp nhà. Nghe xong, ông Chấn gọi thêm hai người họ hàng là ông Đệ và ông Sáu ra khu vực xảy ra vụ án.
Đến nơi, thím của Hoan nhờ ông Chấn về gọi điện thoại báo cho “chồng” nạn nhân xấu số. “Tôi về nhà nhấc máy điện thoại gọi 2 cuộc. Cuộc thứ nhất không ai nghe máy, cuộc thứ 2, thấy đầu kia bắt máy và tôi nói rằng: “Hoan chết rồi, anh về ngay đi”, ông Chấn kể lại và cho biết lúc đó chồng nạn nhân còn thốt: “Thôi chết rồi, chắc Hoan bị điện giật chết vì có cái quạt hở điện”.
Do nhà nạn nhân bị giết quá tối, ông Chấn chạy về nhà lấy dây điện ra đấu một chiếc bóng soi sáng.
Tới gần sáng, ông đi mua hộ quan tài để người nhà tiến hành thủ tục chôn cất nạn nhân. Tuy nhiên, không lâu sau, ông Chấn bị cơ quan điều tra bắt giữ vì tình nghi là hung thủ gây ra cái chết của chị Nguyễn Thị Hoan.
Theo cáo trạng truy tố:
Tối đó, ông Chấn có qua nhà chị Hoan. Ông này nói với chị Hoan cho mình "quan hệ" nhưng người phụ nữ này không đồng ý. Sau cuộc xô xát, ông Chấn thò tay vào túi quần quần rút ra một con dao bấm đâm nhiều nhát vào bụng, mặt và sườn chị Hoan.
Thấy mặt nạn nhân chảy quá nhiều máu, ông Chấn dùng chiếc gối đậy vào mặt, sau đó đi ra khép cửa lại rồi tắt điện và bỏ trốn bằng cửa chính. Sau khi chở nước về cho vợ bán hàng, ông Chấn quay về nhà để tắm giặt, dùng xà phòng và bàn chải rửa sạch máu dính ở quần áo. 22h cùng ngày, người trong thôn phát hiện chi Hoan đã chết dưới nền nhà.
Cũng theo cáo trạng, ngày 28/9/2003, ông Chấn đã đến cơ quan điều tra tự thú và khai nhận mình chính là người giết chết chị Hoan. Cùng ngày, ông Chấn bị tạm giam. Sau đó cả hai phiên tòa tỉnh Bắc Giang và Tối cao đều tuyên án chung thân đối với ông Chấn về tội danh Giết người.
Sau nhiều giờ họp kín, chiều 6/11, Hội đồng tái thẩm TAND Tối cao đã chấp nhận kháng nghị của VKSND Tối cao, tuyên hủy bản án phúc thẩm đã tuyên ông Nguyễn Thanh Chấn tù chung thân về tội Giết ngườiTheo Người lao động + Báo Tri Thức